Tài tử Hong Kong làm nhà sản xuất và đóng chính phim điện ảnh Thiên Long Bát Bộ: Kiều Phong truyện, anh hiện khảo sát địa điểm, chọn diễn viên, lên ý tưởng thiết kế hành động cho bộ phim. Theo trang 163, từ khi công bố dự án hôm 18/5, Chân Tử Đan nhận nhiều bình luận trái chiều. Một số khán giả cho rằng ở tuổi 59, tài tử không thích hợp diễn Kiều Phong. Trong tiểu thuyết của Kim Dung, Kiều Phong trẻ, qua đời khi mới 33 tuổi.
Không ít người bình luận Chân Tử Đan thấp, thiếu nét dũng mãnh, uy vũ để nhập vai. Ở nguyên tác, Kim Dung tả Kiều Phong cao lớn, mũi cao miệng rộng, mày rậm, oai phong lẫm liệt. Các khán giả bình luận: “Chân Tử Đan tự giữ thể diện cho mình đi”, “Hồ Quân mới phù hợp”, “Chân Tử Đan già rồi, không còn thần sắc đóng Kiều Phong”, “Đôi mắt Chân Tử Đan không còn tinh anh để thể hiện nhân vật”…
Dù vậy, một bộ phận khán giả đánh giá cao võ công và diễn xuất của Chân Tử Đan, kỳ vọng anh mang đến “bữa tiệc” võ thuật, trong bối cảnh phim kiếm hiệp Hoa ngữ những năm gần đây bị giới chuyên mộ chê sơ sài, giả tạo ở các phân đoạn đấu võ.
Kiều Phong là bang chủ Cái Bang, anh hùng xuất chúng trong thế giới võ hiệp Kim Dung, võ công thuộc hàng mạnh nhất. Chàng được nhiều người kính nể vì tài năng siêu việt, hào sảng, anh hùng hiệp nghĩa.
Trước đây, một số diễn viên thành công, được khán giả yêu thích với vai Kiều Phong, như Huỳnh Nhật Hoa, Hồ Quân. Một số người bị chê nhiều hơn khen, như Dương Hựu Ninh trong bản truyền hình Thiên Long Bát Bộ năm 2021.
5 năm qua, nhiều phim chuyển thể tiểu thuyết Kim Dung ra mắt nhưng không gây được tiếng vang, bị chê bai về nội dung, như Lộc Đỉnh Ký 2020, Thiên Long Bát Bộ 2021, hai phim điện ảnh Ỷ Thiên Đồ Long Ký 2022… Tờ Wenhui Bao cho rằng ở những tác phẩm này, yếu tố võ thuật và tinh thần giang hồ nghĩa hiệp chỉ được diễn giải qua loa, hời hợt. Phim chủ yếu khai thác chuyện tình cảm của nhân vật chính, được ngôn tình hóa.
Tác phẩm là phần tiếp nối của Top Gun (1986), dự án hành động lấy cảm hứng từ chương trình huấn luyện phi công hải quân cùng tên của chính phủ Mỹ, bối cảnh 36 năm sau sự kiện ở phần một. Tom Cruise tiếp tục giữ vai chính Pete Mitchell (tên hiệu Maverick). Maverick cố tình giữ chức đại úy trong quân đội, không muốn lên hàm vì thích trực tiếp lái máy bay.
Một ngày, đồng đội cũ Iceman (Val Kilmer) – nay giữ chức đô đốc – triệu tập Maverick cho nhiệm vụ đặc biệt. Anh phải huấn luyện một nhóm phi công ưu tú tốt nghiệp từ chương trình Top Gun để thực hiện một chiến dịch đánh bom căn cứ quân sự của kẻ thù ở nước ngoài. Một trong số người được tuyển chọn là Rooster (Miles Teller), con trai Goose – người đồng đội từng hy sinh khi làm nhiệm vụ cùng Maverick.
Kịch bản Top Gun: Maverick theo môtíp những bom tấn hành động của Hollywood cuối thế kỷ 20. Câu chuyện phim đơn giản, được chia theo cấu trúc ba hồi kinh điển. Các nút thắt trong phim được thiết kế hợp lý để phát triển câu chuyện nhưng không tạo ra nhiều bất ngờ. Ở hồi đầu và cuối, Top Gun: Maverick tập trung gợi cho khán giả những kỷ niệm về tập phim năm 1986. Êkíp cũng đưa Maverick trở lại với chiếc F-14 Tomcat, loại máy bay tiêm kích gắn liền với anh. Các nhân vật của phần trước như Iceman, Goose được lồng ghép một cách khéo léo. Sự cạnh tranh của hai chàng phi công Rooster – Hangman cũng khiến người xem nhớ lại hình ảnh Maverick và Iceman thời trẻ.
Hồi hai của phim tập trung vào các cảnh hành động của Maverick và nhóm học trò. Họ cùng tập luyện với những chiếc tiêm kích tân tiến nhất của hải quân, vượt qua những giới hạn về kỹ thuật, vật lý nhằm hướng tới nhiệm vụ gần như bất khả thi được cấp trên giao phó. Bên cạnhnhiệm vụ bất khả thi của Maverick, êkíp cũng tập trung khai thác mối quan hệ giữa phi công với Rooster – người anh xem như con ruột – và bạn gái cũ Penny do minh tinh Jennifer Connelly thủ vai. Hai câu chuyện phụ được sắp xếp, gia giảm hợp lý để không ảnh hưởng đến mạch chính, đồng thời tạo thêm nhiều cảm xúc cho người xem.
Bản phim năm 1986 từng được ví von giống một chiến dịch quảng cáo tuyển quân hiệu quả của hải quân Mỹ. Bộ phim ngợi ca những người lính trẻ trung, yêu đời và luôn sẵn sàng lao vào những nơi nguy hiểm khi tổ quốc cần. Theo số liệu của hải quân Mỹ, số lượng thanh niên tình nguyện nhập ngũ đã tăng 500% trong năm sau khi Top Gun ra mắt.
Nam chính Pete Mitchell vẫn giữ tính cách khẳng khái, hào sảng nhưng nổi loạn, không tuân thủ những quy tắc nghiêm ngặt của quân đội. Tuy nhiên, anh có phần chững chạc hơn, gương mặt phảng phất nỗi buồn vì những mất mát trong quá khứ. Ở tuổi sắp về hưu, chàng Maverick vẫn sẵn sàng nhận nhiệm vụ mang tính cảm tử từ cấp trên, không hề do dự. Vì tính chất nguy hiểm công việc, Pete cũng ngại nghĩ nhiều đến chuyện tình cảm cá nhân hay lập gia đình.
Sức hấp dẫn của bộ phimđến từ là những phân đoạn hành động kịch tính. Khác với thương hiệu Mission: Impossible, Top Gun: Maverick không đòi hỏi nhiều những cảnh thực chiến, nhào lộn hay rượt đuổi. Đa phần phân đoạn hành động của phim là các buổi luyện tập, các cuộc không chiến giữa các chiến cơ. Các phi công chuyên nghiệp của hải quân trực tiếp tham gia cố vấn cho bộ phim. Tom Cruise cùng đồng nghiệp phải cảnh bay thật trên phi cơ cùng họ để cho ra những thước phim chân thực nhất có thể. Êkíp dùng các cú máy từ trên cao (overhead shot) để diễn tả cảnh máy bay nhào lộn trên không hay cú máy góc nhìn thứ nhất để đặt khán giả vào vị trí của chính phi công trong hoàn cảnh ngàn cân treo sợi tóc. Tốc độ và thời gian là các yếu tố được sử dụng triệt để nhằm tạo sự kịch tính. Tiểu đội của Maverick phải chạy đua với đồng hồ đếm ngược để hoàn thành nhiệm vụ không tưởng.
Bên cạnh câu chuyện về tình đồng đội, Top Gun: Maverick là tuyên ngôn về phong cách sống và làm phim của Tom Cruise.
Christopher McQuarrie – biên kịch của dự án – từng nói trong buổi ra mắt phim tại LHP Cannes hồi giữa tháng 5: “Tom Cruise luôn có một mục tiêu duy nhất trong nghề. Đó là khi chinh phục xong một cột mốc, anh ấy phải tìm thêm một cột mốc khác để theo đuổi”.
Nhiệt huyết đó được Tom Cruise thể hiện qua Maverick. Phim mở đầu với phân đoạn nhân vật cố gắng lái máy bay vượt mức tốc độ “March 10” (khoảng 7.000 dặm trên giờ). Tuy nhiên, phi cơ của anh không chịu nổi lực ma sát và vỡ tan giữa không trung. Maverick luôn hướng tới chinh phục những giới hạn không tưởng của cả máy móc và con người. “Điều quan trọng nhất là khiến họ tin rằng điều này hoàn toàn khả thi”, nhân vật nói với cấp trên về phương pháp huấn luyện các phi công trẻ tuổi cho nhiệm vụ.
Với Maverick, không có giới hạn dành cho con người khi họ nỗ lực, như bầu trời trước buồng lái của anh, luôn mở rộng vô tận. Thông điệp đó được Tom Cruise lặp lại nhiều lần trong suốt bộ phim, như muốn truyền cảm hứng cho người xem. Ở tuổi 60, tài tử vẫn tiếp tục thử thách bản thân với những cảnh hành động không cần đóng thế. Đứng bên các đàn em như Glen Powell hay Miles Teller, Tom Cruise không hề tỏ ra lép vế về hình thể hay độ trẻ trung.
Top Gun: Maverick như một khúc nhạc ngợi ca về tiềm năng không giới hạn của con người. Từ đầu phim, nam chính muốn chứng minh những chiếc máy bay tự động không thể thay thế hoàn toàn con người. Nhân vật Rooster cũng thường xuyên lặp lại câu thoại về tầm quan trọng của chính bản lĩnh của phi công trong nhiệm vụ sinh tử, không phải chiếc tiêm kích họ đang lái hiện đại đến đâu.
Hướng đi này cũng là sự nâng cấp lớn của bộ phim so với phần trước. Tính nhân văn giúp câu chuyện dễ tiếp cận với khán giả toàn cầu hơn, không dừng lại ở niềm tự hào của người Mỹ về quân đội của họ. Sau những buổi công chiếu đầu tiên, phim nhận đánh giá tích cực từ giới phê bình, đạt điểm tươi 97% theo thống kê của Rotten Tomatoes. Các tờ Variety, Independent hay IndieWire đánh giá tác phẩm là một trong những dự án hay nhất trong sự nghiệp diễn xuất hơn 40 năm của Tom Cruise.
Ngày 26/5, theo Deadline, nam diễn viên mất trong giấc ngủ khi đến Cộng hòa Dominica quay phim mới Dangerous Waters. Êkíp không tiết lộ chi tiết về cái chết của ông. Liotta có con gái Karsen với vợ cũ Michelle Grace. Trước khi qua đời, ông đính hôn bạn gái Jacy Nittolo và đang lên kế hoạch làm đám cưới.
Nhiều đồng nghiệp và người hâm mộ tưởng nhớ Ray Liotta trên mạng xã hội. Jamie Lee Curtis viết: “Các vai diễn thể hiện ông ấy là một con người tài năng và nhân hậu. Thật đau buồn khi nghe tin!”. Tài tử Kevin Costner vinh danh đồng nghiệp cũ trên tờ Variety: “Dù có một sự nghiệp lẫy lừng, Liotta mãi là chàng Shoeless Joe Jackson (phim Field of Dreams)trong lòng tôi. Chúa đã cho chúng tôi khoảnh khắc tỏa sáng đó. Bây giờ, Chúa đã đón ông ấy”.
Ray Liotta sinh tháng 12/1954 tại New Jersey, Mỹ nhưng bị cha mẹ bỏ rơi và được một doanh nhân nhận nuôi. Ông nổi tiếng cuối thể kỷ 20 tại Hollywood với dòng phim hành động, hình sự. Liotta ghi dấu ấn đầu tiên trong làng điện ảnh với nhân vật Ray Sinclair in Something Wild (1986), vai diễn giúp ông nhận đề cử Quả Cầu Vàng. Sau đó, tài tử hóa thân Joe Jackson trong Field of Dreams (1989), bộ phim nổi tiếng về môn thể thao bóng chày.
Năm 1990, ông đóng chính Goodfellas – được giới chuyên môn đánh giá là một trong những kiệt tác của Hollywood, đặc biệt trong dòng phim băng đảng. Tác phẩm nhận sáu đề cử Oscar và được Thư viện Quốc hội Mỹ xếp hạng bảo tồn năm 2000. Một số dự án phim nổi bật khác của Liotta gồm Cop Land (1997), Hannibal (2001), Blow (2001), John Q (2002), Identity (2003), Observe and Report (2009), Killing Them Softly (2012).
Theo NY Post, Crimes of the Future trở thành chủ đề gây tranh cãi tại LHP Cannes những ngày qua. Bộ phim tràn ngập các cảnh gây sốc như khám nghiệm tử thi, cơ thể đột biến hay con người đạt cực khoái khi liếm các vết thương hở. Cây viết Kyle Buchanan của NY Times cho biết khoảng 15 khách bỏ khỏi rạp, cùng với lý do “cách phát triển kịch bản thô thiển”.
Tác phẩm của đạo diễn David Cronenberg – nổi tiếng với Crash, Cosmopolis – kể về những nhân vật ở thời tương lai, không thể cảm thấy các nỗi đau thể xác. Kịch bản xoay quanhSaul Tenser (Viggo Mortensen đóng) – một nghệ sĩ theo đuổi nghệ thuật trình diễn. Cùng Caprice (Léa Seydoux), ông luyện tập một tiết mục liên quan đến việc cắt bỏ và cấy nội tạng trên sân khấu. Dự án của Saul thu hút sự chú ý của National Organ Registry (Cơ quan đăng ký nội tạng quốc gia). Họ cử Timlin (Kristen Stewart) đến điều tra nhưng cô dần phải lòng gã nghệ sĩ lập dị.
Mặc cho những ồn ào, Crimes of the Future nhận bảy phút đứng vỗ tay tán thưởng từ những người ngồi lại đến cuối buổi công chiếu hôm 23/5. Đạo diễn Cronenberg nói: “Tôi rất xúc động trước sự phản hồi của các bạn. Tôi hy vọng mọi người không đùa, hy vọng các bạn thật sự thích bộ phim”.
Trước liên hoan, Cronenberg từng cảnh báo dự án tác phẩmkhó xem. “Tôi đoán sẽ có người bỏ ra ngoài rạp nhưng nghĩ rằng không phải tất cả. Khán giả ở Cannes rất lạ, không phải những người xem bình thường. Nhiều người đến đó chỉ để lấy uy tín hoặc dự thảm đỏ. Họ không phải những tín đồ điện ảnh. Họ không biết các bộ phim của tôi. Vì vậy, họ có thể sẽ bỏ dở. Ngược lại, những khán giả thông thường khác sẽ không có vấn đề gì với bộ phim. Không ai nói trước được điều gì. Nhiều người từng bỏ khỏi rạp khi chúng tôi chiếu Crash“, đạo diễn nói với Variety.
David Cronenberg sinh năm 1943, là đạo diễn người Canada, được biết đến với thể loại kinh dị cùng những thước phim thể hiện các vết thương trên cơ thể người. Ông có lịch sử ồn ào với LHP Cannes. Năm 1996, Cronenberg mang Crash – tác phẩm kể về một nhà sản xuất phim có khoái cảm kỳ lạ với các vụ tai nạn ôtô – đến dự thi và đoạt giải Special Jury Prize. Đây là phần thưởng đặc biệt, không được trao hàng năm, do ban giám khảo liên hoan quyết định để vinh danh những dự án điện ảnh “độc đáo, táo bạo và dũng cảm”. Francis Ford Coppola – trưởng ban giám khảo năm đó – cho biết nhiều người đã phản đối kịch liệt khi liên hoan ra quyết định này.
Năm 2014, phim Maps to the Stars của Cronenberg nhận nhiều lời khen từ giới chuyên môn ở Cannes. Julianne Moore đoạt giải nữ chính tại liên hoan nhờ tác phẩm.
Ngày 26/5, đoàn phim Mộng hoa lục giới thiệu trailer với các cảnh Triệu Phán Nhi (Lưu Diệc Phi đóng) nhảy múa, đấu trí với đàn ông. Các câu thoại hé lộ tính cách mạnh mẽ, quyết liệt của Triệu Phán Nhi, như: “Phụ nữ như hoa mai, trải qua phong sương mới nở những đóa đẹp”, “Chị em mình đâu có kém đàn ông, chị phải làm được cho họ thấy”…
Trailer mới thu hút quan tâm của nhiều khán giả, cụm từ khóa “Lưu Diệc Phi đóng phim cổ trang sau 16 năm” vào top chủ đề bình luận nhiều trên Weibo ngày 26/5. Các fan viết: “Tôi đợi phim mới của Lưu Diệc Phi 16 năm”, “Tạo hình cổ trang của Diệc Phi chưa bao giờ gây thất vọng”.
Nhiều người đùa “Không ngờ tôi trở thành Quá Nhi”, phỏng câu chuyện Dương Quá chờ đợi Tiểu Long Nữ 16 năm trong phim Thần điêu đại hiệp. Năm 2006, sau vai Tiểu Long Nữ, Diệc Phi chuyển sang chinh phục mảng điện ảnh, đến nay mới tái xuất mảng truyền hình.
Đoàn phim Mộng họa lục chưa công bố ngày ra mắt nhưng theo nhiều blogger giải trí, tác phẩm sẽ phát ngày 2/6. Phim xoay quanh Triệu Phán Nhi – cô gái kinh doanh tiệm trà ở Hàng Châu chờ đợi vị hôn phu Âu Dương Húc trở về làm đám cưới. Nhưng sau khi Âu Dương Húc thi đỗ làm quan ở kinh thành, Phán Nhi bị bỏ rơi. Nàng tới tới kinh thành vạch mặt Âu Dương Húc, trên đường cứu được Tống Dẫn Chương (Lâm Doãn đóng) – cô gái bị lừa kết hôn, chịu ngược đãi. Hai người đi cùng nhau, cứu được Tôn Tam Nương (Liễu Nham) – người phụ nữ tự tử vì hôn nhân bất hạnh.
Ở kinh thành, Triệu Phán Nhi bị Âu Dương Húc hãm hại, nàng cùng hai chị em Tống Dẫn Chương, Tôn Tam Nương kiên quyết lưu lại đây để mở tiệm trà, rượu và biến nó thành tửu lầu lớn nhất kinh thành.
Ngoài xoay quanh thân phận phụ nữ trong xã hội cũ, phim còn khắc họa mối tình Triệu Phán Nhi và Cố Thiên Phàm (Trần Hiểu đóng), chàng trai khâm phục tài năng của Phán Nhi. Phim do Dương Dương đạo diễn, cải biên từ vở hài kịch châm biếm thói xấu trong xã hội của Quan Hán Khanh – nhà viết kịch đời Nguyên, một trong tác giả văn học, hý kịch vĩ đại nhất Trung Quốc.
Elvis, ra mắt tại LHP Cannes vào ngày 25/5, là một trong những phim ca nhạc được chờ đợi nhất năm nay. Tác phẩm kể về cuộc đời và sự nghiệp của huyền thoại Elvis Presley, thông qua lăng kính mối quan hệ phức tạp giữa ông và người quản lý bí ẩn là Colonel Tom Parker, trong bối cảnh rối ren của xã hội Mỹthập niên 1960.
Baz Luhrmann, đạo diễn đình đám của thể loại nhạc kịch. Ông từng được đề cử Oscar 2002 với phim Moulin Rouge! và được nhiều khán giả yêu mến qua phim The Great Gatsby.
– Cảm giác của ông khi trở lại LHP Cannes sau chín năm, từ sau “The Great Gatsby” chiếu khai mạc liên hoan này năm 2013?
– Chín năm là khoảng thời gian thật dài. Tôi yêu LHP Cannes vô cùng và rất chờ đợi phản ứng của khán giả tại đây khi Elvis được công chiếu. Các diễn viên trẻ tham gia bộ phim như Austin Butler hay Olivia DeJonge cũng rất háo hức vì có suất chiếu đầu tiên của Elvis trên màn ảnh rộng. Một tháng nữa phim mới ra mắt khán giả toàn cầu.
– Một thế hệ khán giả ở Việt Nam giai đoạn thập niên 1960 hay 1970 quen thuộc với âm nhạc Elvis Presley. Theo ông, họ có thể chờ đợi điều gì ở bộ phim này?
– Tôi rất mong khán giả Việt Nam sẽ đón nhận bộ phim này. Tôi chắc chắn một điều rằng những ai từng biết tới và yêu mến Elvis thì khi xem bộ phim này sẽ cảm nhận được về con người, về không khí các buổi concert theo đúng cách mà tôi hay những ai từng đi qua thời kỳ văn hóa đại chúng Mỹ thập niên 1960 – 1970 còn nhớ. Giới trẻ ngày nay cũng sẽ thấy được một thần tượng âm nhạc có sức ảnh hưởng mạnh mẽ như thế nào từ thời xưa.
Tôi được biết K-Pop rất phổ biến ở Việt Nam hiện nay và các bạn trẻ nhiều người phát “cuồng” với các thần tượng Hàn Quốc. Điều đó gợi nhắc về không khí thần tượng âm nhạc thời Elvis Presley.
– Ông nghĩ sao về ý tưởng làm một bộ phim nói đến âm nhạc Việt Nam hoặc một phim ca nhạc quay ở Việt Nam?
– Ồ, nếu vậy thì thật tuyệt. Tôi chưa biết nhiều về âm nhạc Việt Nam nhưng có bạn là người Việt, là một nghệ sĩ chơi sáo. Thi thoảng, tôi cũng có dịp được xem cô ấy biểu diễn và thấy âm nhạc của các bạn rất đẹp, rất có chiều sâu tâm hồn. Chỉ cần được truyền cảm hứng bằng một câu chuyện hay, tôi sẵn sàng làm phim.
Cách đây sáu năm, tôi đã có dịp tới Việt Nam du lịch. Tôi mê đồ ăn Việt, đặc biệt là món giống như nem rán nhưng bên trong có rất nhiều loại rau tươi và bún. Tôi nghĩ họ gọi đó là món “gỏi cuốn”. Tôi cũng đã được lái xe máy Vespa dạo chơi trên đường phố Sài Gòn, trải nghiệm rất thú vị. Tôi thấy Hà Nội và Sài Gòn đều là những thành phố xinh đẹp và có rất nhiều đồ ăn ngon. Thời gian tới, sau khi kết thúc tour quảng bá cho phim Elvis tại Nhật Bản, tôi hy vọng có thời gian ghé qua Việt Nam chơi lần nữa.
– Ý tưởng thực hiện phim ca nhạc tiểu sử về Elvis Presley đến với ông như thế nào?
– Tôi thích ý tưởng về việc chúng ta có thể hiểu được một thời đại thông qua việc khám phá cuộc đời của một ai đó. Nếu bạn muốn biết văn hóa đại chúng ở nước Mỹ phát triển ra sao trong giai đoạnnhững năm 1950-1960 thì hãy nhìn vào Elvis Presley – thần tượng của giới trẻ. Đám đông thời ấy đã phát cuồng vì Elvis. Đồng thời, phim cũng mang đến góc nhìn về thời trang, điển hình là bộ jumpsuit đặc trưng, và âm nhạc.
– Vai Elvis ban đầu có nhiều ứng viên sáng giá như Miles Teller, Aaron Taylor-Johnson hay ca sĩ Harry Styles. Lý do ông quyết định chọn Austin Butler, một cái tên vẫn còn rất mới với điện ảnh?
– Tôi ấn tượng với Austin Butler khi xem video cậu ta casting vai Elvis. Austin đã khóc khi hát ca khúc Unchained Melody. Phim tập trung vào giai đoạn tuổi trẻ của huyền thoại âm nhạc và ngoại hình của Austin có sự phù hợp nhất định. Hơn thế nữa, cậu ta còn rất có năng khiếu. Trong quá trình casting, tôi đã xem Austin Butler biểu diễn ở các quán bar và thực sự bị ấn tượng. Tôi nghĩ dù là gương mặt mới với điện ảnh, Austin đủ khả năng thể hiện hình tượng của một trong những tượng đài âm nhạc vĩ đại nhất trong lịch sử văn hóa đại chúng Mỹ.
– Theo Billboard, Priscilla Presley – vợ của Elvis – từng bày tỏ mong muốn nữ ca sĩ Lana Del Rey thể hiện vai bà. Bản thân giọng ca “Born to Die” cũng có lần nói thích được đóng Priscilla trên màn ảnh rộng. Vì sao ông chọn một gương mặt mới là Olivia DeJonge cho vai Priscilla?
– Tôi nhớ Priscilla có lần nói là thích Lana nhưng không rõ đề cập tới chuyện muốn cô ấy đóng vai mình. Lana và tôi là bạn rất thân. Chúng tôi còn từng kết hợp trong nhiều sản phẩm âm nhạc. Tôi biết rất nhiều fan Lana Del Rey trông chờ chuyện cô ấy đóng vai Priscilla trên màn ảnh rộng vì phong cách, ngoại hình của cô ấy nhiều nét tương đồng vợ Elvis. Tuy nhiên, bạn biết đấy, phim tập trung vào giai đoạn từ thời tuổi teen của Elvis Presley. Như vậy, xét về độ tuổi, Olivia DeJonge sẽ phù hợp hơn và nữ diễn viên trẻ này cũng đã trải qua nhiều vòng casting để được giao vai Priscilla.
– Lần đầu hợp tác với tài tử Tom Hanks, ông thấy thế nào?
– Tom Hanks không chỉ là một diễn viên giỏi mà còn thực sự là một ngôi sao vĩ đại. Anh ấy đã có màn hóa thân tuyệt vời trong vai người quản lý Tom Parker. Trailer phim như các bạn được xem đã mở đầu bằng lời giới thiệu của Parker: “Có người sẽ nói tôi là nhân vật phản diện trong câu chuyện này”.
Tom Hanks trước nay quen thuộc với khán giả ở nhiều dạng vai chính diện. Tôi nghĩ người hâm mộ sẽ vô cùng bất ngờ với phần thể hiện tài năng của anh ấy trong Elvis. Ngoài đời, Tom là người rất hài hước và cười đùa liên tục với mọi người trên trường quay.
Baz Luhrmann sinh năm 1962, người Australia. Ở mảng điện ảnh, ông làm phim từ năm 1992 nhưng tới nay chỉ thực hiện sáu phim. Tác phẩm đầu tay của ông là Strictly Ballroom. Năm 2002, Baz được đề cử Oscar với phim nhạc kịch Moulin Rouge! (Nicole Kidman và Ewan McGregor đóng chính). Ông từng hợp tác với tài tử Leonardo DiCaprio trong hai phim Romeo + Juliet (1996) và The Great Gatsby (2013). Elvis là phim thứ sáu của ông và ra mắt tại Liên hoan phim Cannes năm nay.
Liên hoan phim Cannes lần thứ 75 khép lại với lễ trao giải hôm 28/5, sau hai tuần diễn ra các hoạt động thảm đỏ, chiếu phim.
Song Kang Ho được vinh danh với vai có nội tâm phức tạp trong phim đề tài buôn bán trẻ em. Nhân vật Sang Hyeon là chủ tiệm giặt là nhỏ, một tình nguyện viên ở nhà thờ. Anh và bạn thỉnh thoảng đánh cắp những đứa trẻ bị bố mẹ bỏ lại trong hộp trước nhà thờ, bán chúng trên chợ đen. Việc làm của họ dần dần bị hai thám tử phát giác.
* Song Kang Ho – ‘Quái vật phòng vé’ của điện ảnh Hàn Quốc
Song Kang Ho là người Hàn thứ hai giành giải thưởng, sau nữ diễn viên Jeon Do Yeon, năm 2007, phim Secret Sunshine – cũng là phim Kang Ho đóng chính.
Ở tuổi 55, Song Kang Ho là diễn viên nổi bật của điện ảnh Hàn. Anh góp mặt trong Parasite – bộ phim thắng Cành Cọ Vàng tại Cannes 2019. Năm ngoái, anh là nam diễn viên Hàn đầu tiên ngồi ghế giám khảo tại liên hoan phim.
Hancinema từng nhận định 10 trang giấy cũng không thể kể hết sự nghiệp lẫy lừng của Song Kang Ho. Anh có thể diễn tốt vai thám tử, tướng quân, xã hội đen, luật sư, cảnh sát, tên trộm, người cha khờ… mà không bị lặp lại tính cách nhân vật hay gây nhàm chán. Còn Korean Film News cho rằng bên cạnh Choi Min Sik, Song Kang Ho là “cây đại thụ” của điện ảnh Hàn Quốc đương đại. “Diễn xuất bậc thầy, tinh thần vượt khó và đam mê cháy bỏng giúp phim của họ oanh tạc mọi phòng vé, đoạt mọi giải thưởng danh giá”.
Ngoài Song Kang Ho, điện ảnh Hàn thắng lớn khi Park Chan Wook giành giải Đạo diễn xuất sắc với Decision to Leave, tác phẩm có Thang Duy đóng chính. Diễn viên gốc Hoa vào vai Seo Rae – người phụ nữ Trung Quốc biết nói tiếng Hàn. Sau khi chồng chết, Seo Rae bị cảnh sát Hae Jun (Park Hae Il đóng) điều tra vì tình nghi giết người. Tuy nhiên, quá trình làm rõ vụ án, Hae Jun và Seo Rae dần thay đổi định kiến về nhau, nảy sinh tình cảm bị coi là cấm kỵ.
Với chiến thắng mới, Park Chan Wook trở thành người Hàn thứ hai thắng giải đạo diễn ở Cannes, sau Im Kwon Taek, phim Chihwaseon, năm 2002. Trước Decision to Leave, Park Chan Wook từng giành giải thưởng lớn Grand Prix với phim Oldboy năm 2003. Năm 2009, phim Thirst của ông đoạt giải của ban giám khảo.
Liên hoan phim Cannes lần thứ 75 diễn ra từ ngày 17 đến 28/5. Sau hai năm tổ chức quy mô nhỏ vì dịch, liên hoan năm nay diễn ra bình thường. Lễ trao giải được tổ chức tại Grand Theatre Lumiere, sức chứa 2.300 người. Ban giám khảo năm nay gồm một số tên tuổi như đạo diễn Vincent Lindon, Asghar Farhadi, Ladj Ly, Jeff Nichols, diễn viên Rebecca Hall, Deepika Padukone, Noomi Rapace… Giải Cành Cọ Vàng thuộc về phim Triangle of Sadness.
Ban tổ chức ưu ái vinh danh Tom Cruise – nam chính Top Gun: Maverick – tại sự kiện. Tác phẩm mới của nam tài tử cũng công chiếu lần đầu tại liên hoan.
Hà Thu (theo Soompi)
Song Kang Ho, Lee Byung Hun ra mắt phim tại Cannes
Song Kang Ho – ‘Quái vật phòng vé’ của điện ảnh Hàn Quốc
Theo AV Club, dự án của đạo diễn Baz Luhrmann do Austin Butler đóng chính nhận nhiều lời khen sau buổi giới thiệu ở Cannes (Pháp) hôm 25/5. Nhiều khán giả ở lại và đứng vỗ tay suốt 12 phút để tán thưởng tác phẩm. Tuy nhiên, đa số giới phê bình chê màn thể hiện của tài tử Tom Hanks trong vai quản lý Colonel Tom Parker, phản diện của bộ phim.
Cây viết David Ehrlich của IndieWire nhận xét về tài tử Forrest Gump: “Màn thể hiện của Tom Hanks trong phim là một trong những trường hợp tệ đến mức khó chấp nhận của làng điện ảnh. Đạo diễn Luhrmann có vẻ đã xem ông ấy trong The Ladykillers và quyết định kéo dài nó thành bản phim ba tiếng”. Tom Hanks đóng chính phim hài The Ladykillers năm 2004. Tác phẩm bị đánh giá là một trong những dự án tệ nhất sự nghiệp của ông và anh em đạo diễn nhà Coen.
* Tom Hanks – ‘gã khờ’ tỷ USD của Hollywood
Tạp chí Hollywood Reporters chê nhẹ hơn: “Đây có lẽ là màn thể hiện kém hấp dẫn bậc nhất trong sự nghiệp Tom Hanks. Nhân vật có đôi mắt kỳ quái, đáng sợ ẩn dưới bộ đồ bẳng cao su để hóa trang nhân vật cho béo hơn, cùng với giọng nói khó chịu, khó hiểu dù êkíp đã giải thích nguồn gốc ông ta đến từ Hà Lan”. Nguồn tin cũng cho biết tài tử thường lảng tránh các câu hỏi của truyền thông về giọng nói của Parker trong phim.
Theo NY Post, Tom Hanks cho biết từng hối hận ngay sau khi nhận vai. Tài tử không hứng thú với những nhân vật phản diện. Tuy nhiên, ông bị đạo diễn Baz Luhrmann thuyết phục khi mô tả Tom Parker giống một ông bầu tài giỏi, người đóng vai trò quan trọng thúc đẩy tên tuổi Elvis Presley lên tầm huyền thoại. “Khi họ cho xem ảnh của Parker, tôi tự nhủ ‘Chúa ơi con đã nhận lời đóng vai kiểu gì vậy?’. Nhân vật là người khó đoán và tài giỏi, luôn biết cách kiếm lợi cho bản thân bằng thủ đoạn. Ông ta nhận ra tài năng của Elvis trong lần đầu gặp. Parker hiểu rằng anh chàng này là một loại ‘trái cấm’ và có thể giúp mình kiếm rất nhiều tiền”.
Elvis là bộ phim khám phá những khía cạnh trong cuộc đời cũng như âm nhạc của “Ông hoàng Rock&Roll” Elvis Presley thông qua mối quan hệ phức tạp với người quản lý Tom Parker. Phim được kể từ góc nhìn của Parker, đào sâu vào sự liên kết giữa hai người suốt 20 năm, từ lúc cậu trai trẻ Presley vụt sáng thành sao cho đến khi thành công.
Phim quay tại Australia đầu năm 2020, bị trì hoãn nhiều lần vì dịch. Ngoài Butler và Hanks, dự án quy tụ nhiều ngôi sao như Olivia DeJonge, Helen Thompson, Richard Roxburgh, Luke Bracey, Natasha Bassett, David Wenham, Kelvin Harrison Jr…
Ra mắt từ giữa tháng 5, tác phẩm gây chú ý khi là một trong những dự án điện ảnh Việt có kinh phí lớn nhất từ đầu năm, với con số đầu tư do nhà sản xuất công bố. Sau 15 ngày chiếu, theo Box Office Việt Nam – đơn vị quan sát phòng vé độc lập, phim không chạm nổi mốc một tỷ. Đại diện nhà phát hành chưa công bố số liệu, cho biết doanh thu của phim chỉ chênh lệch 10% so với con số Box Office cung cấp. Đến ngày 27/5, tại hệ thống CGV, Galaxy, phim không còn suất, dần bị rút khỏi các cụm rạp khác.
* Lý do nhiều phim Việt lỗ nặng
Phim Lý Nhã Kỳ không phải tác phẩm duy nhất đầu tư lớn nhưng “chết yểu”. 578: Phát đạn của kẻ điên (đạo diễn Lương Đình Dũng) ra rạp sau Kẻ thứ ba một tuần. Được công bố kinh phí 60 tỷ đồng, sau một tuần, phim thu về khoảng ba tỷ – theo số liệu của Box Office. Trên website các cụm rạp, phim đang chịu sức ép lớn với số suất chiếu ngày càng ít ỏi. Ngày 27/5, phim chỉ có một suất ở mỗi rạp của CGV tại TP HCM.
Nhiều phim Việt khác cũng chịu chung tình trạng thua lỗ hàng chục tỷ đồng. Từ dịp Tết Nguyên đán đến nay, thị trường điện ảnh trong nước dần khôi phục. Hàng chục dự án liên tiếp ra rạp, đánh dấu giai đoạn phòng vé sôi động nhất sau hơn hai năm dịch bệnh. Dù vậy, số phim thắng về doanh thu chỉ đếm trên đầu ngón tay.
Trong nửa đầu năm, Bẫy ngọt ngào – phim 18+ Minh Hằng đồng sản xuất – dẫn đầu với khoảng 87 tỷ đồng, kế tiếp là Nghề siêu dễ (72 tỷ), Chìa khóa trăm tỷ (70 tỷ), Chuyện ma gần nhà (62 tỷ). Còn lại, nhiều phim thất bại khi vừa ra mắt như Mến gái miền Tây (8 tỷ), Người lắng nghe (2,5 tỷ), Người tình (1,2 tỷ)…
Khâu nội dung nhạt, diễn xuất kém dẫn đến tình trạng loạt phim ế ẩm. Kẻ thứ ba chọn câu chuyện người chồng nỗ lực thay đổi quá khứ để ngăn vụ tai nạn khiến vợ qua đời. Phim có ý tưởng khởi đầu tốt với môtíp xuyên không, phần hình ảnh giàu chất điện ảnh qua bàn tay đạo diễn Hàn Quốc Park Hee Joon. Dù vậy, phim vấp phải điểm trừ nặng ở diễn xuất của Lý Nhã Kỳ. Diễn viên mang biểu cảm nhạt nhòa, thiếu tương tác với nam chính. Giọng nói đều đều, ít nhấn nhá của cô khiến phân cảnh thiếu tính khơi gợi cảm xúc. Ở những cảnh bi, sự lo âu, hốt hoảng xen lẫn phẫn uất của nhân vật bị kìm lại bởi lối thoại thiếu kiểm soát, cách phát âm đôi chỗ còn ngọng, đớt.
Tác phẩm còn yếu về cốt truyện với một đường dây kịch bản bất hợp lý. Ở hồi cuối, nhân vật người vợ (Lý Nhã Kỳ) lộ âm mưu muốn cứu nhân tình cũ. Tình tiết này được giải thích gượng gạo, gây cảm giác thiếu thuyết phục người xem. Nhiều tuyến phụ – như vai của Kim Tuyến – bị bỏ lỡ, khiến câu chuyện khó đọng lại với khán giả.
Tương tự, 578 nhạt nhòa về diễn xuất vì chủ yếu tập trung ở khâu hành động. Lần đầu chạm ngõ điện ảnh, H’Hen Niê – vai trinh sát Bảo Vy – có tạo hình mạnh mẽ, gợi cảm nhưng không có thời lượng để phát huy diễn xuất. Những cảnh cô góp mặt chủ yếu mang tính tạo dáng, lai lịch, xuất thân của nhân vật không được khai thác kỹ lưỡng, gây thắc mắc cho người xem.
Ngoài H’Hen Niê, dàn diễn viên còn lại cũng mắc điểm trừ ở lời thoại ngô nghê, văn vở. Tuyến truyện về nạn ấu dâm – chủ đề tác phẩm – chưa được khai thác rõ nét. Suốt 106 phút, câu chuyện người cha trả thù cho con gái – nạn nhân một vụ bạo hành – rời rạc, thiếu tính liền mạch. Khâu biên tập, chuyển cảnh của phim còn chắp vá, cắt dựng không hợp lý.
Đa số phim thua lỗ có hiệu ứng truyền miệng kém. Đạo diễn Charlie Nguyễn đánh giá, trong thời đại truyền thông mạng xã hội lên ngôi, hiệu ứng lan truyền từ khán giả quyết định số phận của tác phẩm. Nếu hơn 10 năm trước, phim thành công chủ yếu dựa vào ngôi sao phòng vé, hiện đánh giá của công chúng đóng vai trò rõ nét hơn.
“Sau đại dịch, khán giả có thói quen chọn phim kỹ lưỡng. Họ có xu hướng nghe theo lời khuyên của bạn bè, người quen đã xem trước đó, từ đó hình thành những ‘filter’ (màng lọc) đánh giá. Điều này càng dễ nhận ra qua các bài viết bình phim được chia sẻ trên những nền tảng công nghệ”, Charlie Nguyễn nói.
Nhà sản xuất phản ứng khác nhau khi phim thua lỗ. Lý Nhã Kỳ nói không kỳ vọng nhiều về doanh thu tác phẩm. Cô ban đầu góp mặt với vai trò diễn viên, sau đó bỏ ra 33 tỷ đồng mua lại dự án vì nhà đầu tư cũ vỡ nợ. Cô cho biết nỗ lực đưa phim ra rạp vì không muốn bỏ phí công sức hàng trăm thành viên trong êkíp.
Còn Lương Đình Dũng tiếc vì phim chưa được đón nhận tích cực như mong muốn. Đạo diễn lý giải 578 có bước khởi đầu kém một phần vì chưa có suất chiếu tốt. Theo đạo diễn, trong khoảng 1.000 suất của phim, chỉ khoảng một nửa được bố trí ở các khung giờ đẹp, khán giả dễ tiếp cận.
Nhiều nhà làm phim nhìn thẳng vào thất bại, xem đó là bài học làm nghề. Võ Đăng Khoa – diễn viên chính, đồng sản xuất Mến gái miền Tây – cho biết dùng tiền tích góp suốt 8 năm theo nghề để ra phim điện ảnh đầu tay. Sau dự án, anh lắng nghe các ý kiến đóng góp từ đồng nghiệp, khán giả, ấp ủ ý tưởng cho tác phẩm tiếp theo.
Sau phim Người lắng nghe, đạo diễn Khoa Nguyễn xin lỗi êkíp, nhận trách nhiệm ở bản thân. Anh nói: “Ba năm thực hiện tác phẩm, tôi biết phim mình hay, dở ở đâu, do đó chuyện doanh thu thấp đã nằm trong dự liệu. Hành trình với Người lắng nghe đã mang cho tôi nhiều bài học giá trị. Tôi sẽ rút kinh nghiệm kỹ cho tác phẩm thứ hai”.